Nếu thượng đế bảo tôi còn sống được 50 năm nữa, tôi vẫn tiếp tục sống như cũ.
Nếu thượng đế bảo tôi còn sống được 15 năm nữa thì tôi sẽ nỗ lực hết sức hoàn thành lý tưởng của mình.
Nếu thượng đế bảo tôi còn sống được 5 năm nữa thì tôi sẽ vui chơi tiêu khiển.
Nếu thượng đế bảo tôi còn sống được 5 tháng nữa thì tôi sẽ bắt đầu sắp xếp việc sau khi qua đời.
Nếu thượng đế bảo tôi còn sống được 5 tiếng đồng hồ nữa, tôi sẽ vội vã viết di chúc, gặp mặt người thân lần cuối.
Nếu thượng đế bảo tôi chỉ còn sống được 5 phút nữa, tôi sẽ tịnh tâm suy nghĩ về thế giới này, đợi cái chết đến.
Mi ngưi chúng ta đu s chết, ch là không biết nó đến bao gi thôi.
Nó có th cách chúng ta khá xa, nhưng có thngay lúc này gõ ca phòng chúng ta.
Ðối với những người chết bất ngờ, có ai ngay trước đó dự đoán được cái chết của mình hay không? Nếu biết, họ tất sẽ nắm chắc một chút thời gian sau cùng để làm cái việc mà họ phải làm; nếu họ biết trước một năm, biết trước mười năm thì họ tất sẽ thay đổi trình tự làm việc trước đó, sẽ tính toán mạng sống hữu hạn của mình.
Cái đáng thương của sinh vật là từ lúc sinh ra đến lúc chết đi, nếu tôi nói: “Bạn đang tính toán cái chết mà bản thân không biết trước nhưng chắc sẽ đến”, bạn sẽ phản đối phải không?
Nếu tôi nói: “Bạn cần phải nắm chắc mỗi phút, mỗi giây hiện tại, vì có thể là một phút, một giây cuối cùng”. Bạn sẽ cho là sai chứ?
Vì vậy hãy mau nỗ lực lên!

0 nhận xét:

 
Top